Lần đầu tiên nhìn thấy Hoa, tôi liền muốn rước cô ấy về nhà. Hoa nhỏ hơn tôi 5 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học. Cô ấy là kiểu phụ nữ có ngoại hình truyền thống tao nhã, ăn nói dịu dàng nhỏ nhẹ. Càng nói chuyện với cô ấy thì tôi càng bị rung động mãnh liệt. Tôi nhiệt tình theo đuổi, kiên trì đến khi nào cô ấy gật đầu đồng ý hẹn hò với tôi thì thôi.
Sau 3 tháng tôi miệt mài cưa cẩm thì Hoa cũng đồng ý làm bạn gái của tôi. Trở thành người yêu của nhau, Hoa vẫn giữ nét kín đáo của phụ nữ truyền thống. Tôi cũng không thể quá lỗ mãng khiến cô ấy sợ. Nửa năm là người yêu, ngoài những chiếc hôn nhẹ, vài cái nắm tay, chúng tôi không làm gì quá giới hạn.
Cơ hội tôi mong chờ cũng đã đến. Lúc đó chúng tôi đã hẹn hò gần một năm, tôi và Hoa đi ăn tiệc với bạn bè. Tôi lấy cớ say rượu để ngủ lại nhà Hoa. Chỗ ăn tiệc gần nhà Hoa, cô ấy lại không nỡ để tôi một mình khi say nên đành đồng ý. Tôi vẫn giả vờ bất tỉnh nhưng trong bụng thì mừng thầm.
Đến nhà, Hoa đỡ tôi vào nằm trong phòng ngủ, còn cô ấy thì vào bếp pha trà giải rượu cho tôi. Hoa vừa ra khỏi phòng thì tôi vội chồm dậy, định đi theo cô ấy. Nhưng vì hấp tấp nên tôi làm rơi chai nước cạnh giường ngủ xuống sàn. Chai nước lăn vào gầm giường, tôi khom người xuống tìm. Khi nhìn vào gầm giường, tôi thấy một tờ giấy lạ. Tôi định vứt đi vì nghĩ là rác nhưng khi nhìn qua thì khựng lại, điếng người “vỡ tim”. Đó là giấy hướng dẫn uống thuốc tránh thai khẩn cấp.
Có lẽ trước khi uống thuốc tránh thai, Hoa đã đọc qua tờ hướng dẫn này nhưng lại quên vứt đi. Tôi sốc ngất không tin vào sự thật này. Người bạn gái ngoan hiền, dịu dàng nết na tôi yêu thương hóa ra đã âm thầm phản bội tôi, thậm chí là phải uống thuốc tránh thai. Tôi bị người yêu phản bội đau đớn. Tôi vò tờ giấy trong tay, lao thẳng ra khỏi nhà của người yêu. Có lẽ là vì tôi ghê tởm người phụ nữ như thế, hoặc cũng là vì tôi bị phản bội quá đớn đau nên không muốn nhìn thấy mặt người yêu nữa.