Suốt nhiều năm, con tôi hầu như chẳng có nhà nội, chẳng được ai thăm hỏi. Tôi chua chát thương con vô cùng, trẻ con thì có tội gì, chỉ có người lớn là sống bạc tình bạc nghĩa.
Lúc mới ly hôn chồng, tôi rất oán hận chồng cũ và gia đình anh. Nhưng nỗi oán hận không giúp tôi sống hạnh phúc hơn. Chỉ khi tha thứ cho bản thân, hoàn toàn để chuyện cũ ra sau lưng thì tôi mới có thể sống tốt hơn. Tôi bắt đầu lao mình vào kiếm tiền nuôi con. Tháng ngày vất vả cũng không làm tôi nản lòng.